UỐNG RƯỢU Ở VĨNH XƯƠNG
Võ Thiêm
(Tặng Phạm Văn Kía)
Ly thứ nhất chúc anh lời thượng lộ
Ly thứ hai em ở lại bình an
Và ly nữa cho lòng mình ấm lại
Vì mai đây ta đôi ngã đôi đàng
Đếm không hết dưới bàn bao nhiêu xị
Ta không say vì rượu đắng môi mềm
Ta thầm khóc bởi lòng đầy ray rứt
Biết từ đây sẽ khắc khoải từng đêm
Uống ly nữa níu quê mình ở lại
Bạn còn đây mà mai sẽ ra đi
Trong men rượu tai nghe lời thủ thỉ
Đi đi anh, chớ ở lại làm gì
Ai cũng biết quê hương là tất cả
Bỏ quê hương rồi sẽ được những gì
Nhưng ở lại nhởn nhơ cùng bầy khỉ
Thì đành thôi chớ ai nỡ phân ly
Thị trấn nhỏ rất nghèo nơi biên giới
Vẫn là quê, là nước, là nhà
Vài trăm thước bên kia là đất lạ
Cuốn chân ta thêm mỗi bước một xa
Chiều biên giới quán nghèo sao buồn quá
Gió lung lay từng bụi cỏ bên đường
Trong mắt thẩm có nỗi buồn rất đậm
Nỗi buồn nào bằng nỗi bỏ quê hương
Tân Châu, 15-10-1987
San Diego, 15-7-2006
Thơ Võ Thiêm
Moderator: Nguyen Sau
- uncle_vinh
- Site Admin
- Posts: 1861
- Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
- Location: CN13, AZ, USA
- Contact:
Re: Thơ Võ Thiêm
Gởi Mẹ Nấm
Thuở lên ba chị nghe lời mẹ kể
Chuyện Bà Trưng, Bà Triệu, Cô Giang
Khi giặc đến thì đàn bà cũng đánh
Thà hy sinh chứ nhất định không hàng
Khi khôn lớn chị nhớ lời cha dặn
Gió Nha Trang có vị mặn Hoàng Sa
Hải đảo ấy dân chài mình tránh bão
Nhưng giờ đây giặc đã chiếm của ta
Ngày hôm nay giặc đã về đến ngõ
Đất Tây Nguyên bùn đỏ phủ cây xanh
Khắp cả nước bọn Tàu phù thả chó
Rất hung hăng sục sạo cắn dân lành
Truớc nạn nuớc, dù sức mình yếu đuối
Phận dân đen nhưng chẳng thể làm ngơ
Chị in áo về chủ quyền đất nước
Nên vào tù, chị bỏ lại con thơ
Trong ngục tối người đàn bà rất trẻ
Thương nhớ con đang khát sữa đêm khuya
Làn tóc rối như tình nhà nợ nước
Nỗi buồn dâng theo lệ nhỏ đầm đìa
Trong đêm đen bên bức tường vô cảm
Đèn sáng lên, bầy dã thú nhe nanh
Người mẹ trẻ như chim con mắc nạn
Lang, sói, chuột, mèo rình rập chung quanh
Chúng tra hỏi những điều không cần hỏi
Chiếc áo thun với hai chữ "Hoàng Sa"
Ý nghĩa ấy chỉ kẻ mù không thấy
Chúng không mù, chúng sợ chủ không tha.
Thôi chúc chị an lành nuôi bé Nấm
Viết bài thơ nhắc bé đảo Hoàng Sa
Về chiến sĩ đã bỏ mình ngăn giặc
Về bọn người đang bán đất ông cha!
Sept 14, 2009
Võ Thiêm
Thuở lên ba chị nghe lời mẹ kể
Chuyện Bà Trưng, Bà Triệu, Cô Giang
Khi giặc đến thì đàn bà cũng đánh
Thà hy sinh chứ nhất định không hàng
Khi khôn lớn chị nhớ lời cha dặn
Gió Nha Trang có vị mặn Hoàng Sa
Hải đảo ấy dân chài mình tránh bão
Nhưng giờ đây giặc đã chiếm của ta
Ngày hôm nay giặc đã về đến ngõ
Đất Tây Nguyên bùn đỏ phủ cây xanh
Khắp cả nước bọn Tàu phù thả chó
Rất hung hăng sục sạo cắn dân lành
Truớc nạn nuớc, dù sức mình yếu đuối
Phận dân đen nhưng chẳng thể làm ngơ
Chị in áo về chủ quyền đất nước
Nên vào tù, chị bỏ lại con thơ
Trong ngục tối người đàn bà rất trẻ
Thương nhớ con đang khát sữa đêm khuya
Làn tóc rối như tình nhà nợ nước
Nỗi buồn dâng theo lệ nhỏ đầm đìa
Trong đêm đen bên bức tường vô cảm
Đèn sáng lên, bầy dã thú nhe nanh
Người mẹ trẻ như chim con mắc nạn
Lang, sói, chuột, mèo rình rập chung quanh
Chúng tra hỏi những điều không cần hỏi
Chiếc áo thun với hai chữ "Hoàng Sa"
Ý nghĩa ấy chỉ kẻ mù không thấy
Chúng không mù, chúng sợ chủ không tha.
Thôi chúc chị an lành nuôi bé Nấm
Viết bài thơ nhắc bé đảo Hoàng Sa
Về chiến sĩ đã bỏ mình ngăn giặc
Về bọn người đang bán đất ông cha!
Sept 14, 2009
Võ Thiêm